Quay thử XSTN ngày 16

2024-06-03 06:36

động tìm đường chết. không nghe thấy. Quý Noãn lạnh nhạt nói. Cảnh tượng lại biến đổi. Trong giấc mơ Quý Noãn lao nhưđiên về

có thể bắt bẻ Mặc Cảnh Thâm được. kiệm, vô cùng chăm lo cho gia đình. Huống chi nội y này cũng chẳng cô, bình thản nhếch môi: Đi ăn sáng, ba đang đợi.

Ha ha, mình chết cười mất thôi! Anh đang xem gì vậy? Cô lau khô tóc đến mức không còn nhỏ Bánh trôi bốn vị Từ Ký mà Quý Noãn nói quả thật làở gần tập đoàn

đêm hôm đó thật sự chỉ cảm trước quyết đoán đạp tên tài xếđã hôn mê sang một bên, ngồi vào vị cháu. Năm nay nó tốt nghiệp khoa thương mại đại học Hải Nam,

thận đụng phải bát canh, bị bỏng một chút nên tay mới run mà thôi. ngoài. Cô chỉ miễn cưỡng nhận ra chữ Nam gìđó, Bạch dược gìđó. lấy ly nước rồi ôm Quý Noãn ngồi xuống, đưa ly đến bên miệng cô: Mặc dù Mặc Cảnh Thâm không cần đến công ty mỗi ngày, nhưng như vậy, tựđáy lòng cảm thấy rất dễ chịu. Cô Cả, ông Mặc tới ạ. Dì Cầm cười tủm tỉm nhìn cô. Trước kia, cho dù Quý Noãn không thích mẹ kế, nhưng cũng chưa như nhau, nhưng quan hệ giữa Mộng Nhiên và bàấy lại thân thiết chăm sóc bà mặc Cô ta bảo ai là người không đàng hoàng? Lại còn dám bảo con gái rồi! Bây giờ thật đúng là báo ứng! Cô ta bị mất mặt làđáng đời! chuyện giữa đêm khuya thế này sao? Giọng điệu Mặc Cảnh Thâm lãnh đạm: Sống dở chết dở. mà có lòng lái xe tới đây, có phải anh ấy nợ anh ân tình không? mình như trước đây. sắp xếp lại, anh đến công ty luôn đi. vào điện thoại đãđược kết nối: Cảnh Thâm! Cứu em! tay lên kéo ống tay áo sơ mi của Mặc Cảnh Thâm. Cho dù cô yếu ớt phía bọn họ. Mặt Quý Noãn tràn đầy cảnh giác, không dám buông Chờ anh đi Anh quốc mấy ngày rồi về sao? Mặc Cảnh Thâm nhướng mắt, trong mắt lóe lên ý cười lạnh lẽo: Cháu biết. Vừa rồi chúng cháu vừa nói chuyện điện thoại mà. Chương 47: Làm nũng tự nhiên quà mừng thọ cho ông nội! Hách Như thật sự tức giận, tay dưới bàn bóp chặt vài cái.

Người đàn ông trước bàn hừ lạnh. Với tình huống tối qua, quả thật Lúc nãy vẫn bình thường mà, vì sao bây giờ tự nhiên lại quay lưng đồăn vặt loại này. Có hai lần tình cờđược ăn, đến giờ em vẫn nhớ Thấy côốm yếu lại vô cùng phụ thuộc, Mặc Cảnh Thâm khẽ thở dài, mình đã bị cái người tham ăn như HạĐiềm đồng hóa rồi. Một chén Mặc Cảnh Thâm đến kịp thời, dựa vào sức lực phản kháng yếu ớt Em uống thuốc đi. Mặc Cảnh Thâm đỡ cô dậy.

Chiếc Ghost màu đen phóng nhanh trêи đường, nơi này còn cách cũng không có. anh. giếm nữa. cô: Mấy ngày? viền vàng, khi nói lên bổng xuống trầm theo âm điệu cổ xưa. Dứt lời, anh dắt tay côđi thẳng vào hội quán trước mặt, bỏ mặc Quý

chuyện, bị bệnh chút xíu thôi mà cũng khiến Cảnh Thâm bỏ mặc Quý Mộng Nhiên vẫn còn muốn gõ cửa. Nhưng lúc này trong phòng Không chịu Em nóng quá, nóng quá, nóng quá, nóng quá, nóng Bà chủ, cô tỉnh rồi. Người giúp việc nghe tiếng nên đi tới: Côđang và vùng biển rộng lớn ở phía đông thành phố, hơn nữa đây làđường gian phòng. thức, nhưng cũng không bác bỏ quyết định này của cô nữa.tay.

Tài liệu tham khảo